×
×

Mẹ chồng b;;ắt tôi phải ma;;ng th;;ai trước rồi mới cho bước chân vào nhà, nếu không chẳng có cái đám cưới nào

Trong một ngôi làng nhỏ yên bình, tôi – Linh – sống cùng người yêu của mình, Nam, trong một mối quan hệ kéo dài hơn ba năm. Chúng tôi yêu nhau sâu đậm, nhưng mỗi lần bàn đến chuyện cưới xin, mẹ anh lại đặt ra một điều kiện khắc nghiệt: “Cháu phải mang thai trước, chứng minh được cháu có thể sinh con cho nhà này, thì mới được cưới.” Mẹ Nam là người phụ nữ truyền thống, cứng rắn, luôn đặt nặng chuyện nối dõi tông đường.

Tôi chỉ biết gật đầu, nhưng trong lòng nặng trĩu. Sức khỏe của tôi từ nhỏ đã yếu, bác sĩ từng cảnh báo việc mang thai với tôi là một hành trình đầy rủi ro. Tôi đã thử mọi cách, từ thuốc bổ, châm cứu, đến cả những bài thuốc dân gian mẹ chồng tương lai gửi đến, nhưng tháng nào cũng chỉ là thất vọng. Áp lực từ mẹ Nam ngày càng lớn, những lời nói bóng gió như dao cứa vào tim: “Con gái mà không sinh được thì làm vợ để làm gì?”

Nam luôn ở bên an ủi tôi, nhưng tôi biết anh cũng chịu áp lực từ gia đình. Một lần, trong cơn tuyệt vọng, tôi đề nghị chia tay. “Anh xứng đáng có một người khỏe mạnh, có thể cho anh một gia đình trọn vẹn,” tôi nói, nước mắt lăn dài. Nam ôm chặt tôi, kiên quyết: “Anh chỉ muốn cưới em, dù có chuyện gì xảy ra.”

Thời gian trôi qua, áp lực từ mẹ Nam không giảm. Một ngày nọ, bà gọi tôi đến, đặt trước mặt một cốc thuốc sắc đen ngòm, bảo rằng đây là bài thuốc gia truyền, chắc chắn sẽ giúp tôi mang thai. Tôi nhìn cốc thuốc, ngửi thấy mùi khó chịu, nhưng vì muốn làm hài lòng bà, tôi uống cạn. Đêm đó, tôi mơ thấy một người phụ nữ lạ mặt, mặc áo trắng, nhìn tôi với ánh mắt buồn bã. Bà ấy thì thầm: “Hãy cẩn thận, không phải mọi thứ đều như vẻ ngoài.”

Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy với cảm giác kỳ lạ. Cơ thể tôi nhẹ nhõm hơn, nhưng có điều gì đó không đúng. Tôi quyết định đi khám bác sĩ. Sau một loạt xét nghiệm, bác sĩ nhìn tôi, ánh mắt đầy lo lắng: “Cô Linh, cô không chỉ không mang thai, mà cơ thể cô đang có dấu hiệu bị ảnh hưởng bởi một loại độc tố lạ. Cô đã uống gì gần đây chưa?”

Tôi sững sờ. Cốc thuốc của mẹ Nam hiện lên trong đầu. Tôi không dám tin, nhưng linh cảm mách bảo tôi phải tìm hiểu. Tôi bí mật nhờ một người bạn làm ở phòng xét nghiệm kiểm tra mẫu thuốc còn sót lại mà mẹ Nam đưa. Kết quả khiến tôi lạnh người: trong thuốc có một chất gây vô sinh lâu dài, được pha trộn khéo léo để không ai phát hiện.

Tôi đối mặt với mẹ Nam, run rẩy hỏi lý do. Bà tái mặt, nhưng rồi lạnh lùng đáp: “Ta chỉ muốn thử xem cháu có đủ tư cách làm dâu nhà này không. Nếu cháu không mang thai được, thì tốt nhất đừng bước vào nhà ta.” Lời nói của bà như nhát dao cuối cùng. Tôi kể mọi chuyện cho Nam. Anh sốc, đau đớn, nhưng không một phút do dự, anh nắm tay tôi và nói: “Mẹ sai rồi. Anh sẽ không để em chịu thêm tổn thương nào nữa.”

Cú twist bất ngờ: Vài ngày sau, tôi nhận được một cuộc gọi từ bệnh viện. Bác sĩ thông báo một tin động trời: “Cô Linh, chúng tôi phát hiện cô đã mang thai từ vài tuần trước, nhưng do độc tố trong thuốc, thai nhi đang gặp nguy hiểm. Cô cần điều trị ngay lập tức.” Tôi bàng hoàng. Hóa ra, tôi đã mang thai mà không hề hay biết, và cốc thuốc của mẹ Nam suýt nữa cướp đi cơ hội làm mẹ của tôi.

Nam đưa tôi đi điều trị, và may mắn thay, thai nhi được cứu. Nhưng chúng tôi quyết định không cưới vội. Thay vào đó, Nam cắt đứt liên lạc với mẹ mình, và chúng tôi chuyển đến một thành phố khác, bắt đầu một cuộc sống mới. Mẹ Nam sau đó đến xin lỗi, nhưng tôi chỉ mỉm cười và nói: “Cháu đã chứng minh được cháu có thể làm mẹ. Nhưng cháu không cần chứng minh gì với bác nữa.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News