×
×

Mẹ chồng cứ nửa đêm là lại sang nhà hàng xóm lấy tr/ộ/m gạo, đến lúc bị phát hiện thì bà nói do tôi chỉ đạo nếu không sẽ không cho bà ăn

Câu chuyện bắt đầu vào một đêm khuya ở khu tập thể cũ, nơi tôi cùng chồng và mẹ chồng sống chung trong căn hộ nhỏ bên dãy A. Từ ngày cưới, tôi về làm dâu đã chịu bao ấm ức. Mẹ chồng khó tính, hay chì chiết, và luôn tỏ ra mình là “nạn nhân” trong nhà.

Dạo gần đây, hàng xóm xôn xao vì nhà chị Hương – ở căn đối diện – liên tục mất gạo. Bao lần chị khóa tủ kỹ lưỡng, lắp cả camera, nhưng vẫn không bắt được thủ phạm. Mỗi lần mất, chị lại nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ vì chỉ có nhà tôi là sát bên, lại không thân thiết với ai.

Tôi chịu đựng, cắn răng không nói gì. Nhưng đến một hôm, tiếng rì rào lúc nửa đêm khiến chị Hương tỉnh dậy. Từ khe cửa, chị thấy một bóng người lom khom trong gian bếp nhà mình. Camera bắt trọn cảnh… mẹ chồng tôi, mặc áo hoa, lúi húi lục trong bao gạo.

Sáng hôm sau, cả xóm xôn xao. Chị Hương mang clip sang “trình làng”. Tôi chết lặng khi cả khu nhìn vào màn hình. Mẹ chồng tôi ngồi gục trong góc, đầu cúi gằm.

Chồng tôi sững sờ hỏi:
— Mẹ… sao mẹ làm vậy?

Bà bỗng nhiên khóc lóc:
— Là… là con dâu mày bảo tao làm đấy! Nó nói nếu tao không mang gạo về, nó sẽ không cho tao ăn cơm! Tao là mẹ chồng mà phải ăn đồ thừa đồ nguội, nó bắt tao rửa bát, quét nhà… Tao nhục lắm!

Cả xóm xì xào nhìn tôi. Tôi choáng váng, nghẹn cổ không nói được lời nào. Tôi chưa từng làm những điều bà nói, thậm chí còn luôn nhường bà miếng ăn ngon, quần áo ấm.

Tôi bật khóc, quay sang chồng:
— Em thà nghèo chứ không thà sống kiểu này. Mẹ anh vu oan cho em. Mẹ không ăn cắp gạo vì đói, mẹ ăn cắp vì quen thói chiếm đoạt và thấy không ai dám đụng đến mẹ thôi!

K

Tôi đứng bật dậy, nước mắt trào ra:
Các người nghĩ một đứa con dâu nghèo mới về làm dâu, đang phải nai lưng đi làm ngày đêm lại có thể bắt mẹ chồng ăn cắp gạo à? Một người con dâu, tối về chưa kịp ăn đã nấu cơm dọn lên, bát còn chưa rửa mẹ đã mang xuống chửi bới!

Tôi móc ra những hóa đơn tôi đã gửi tiền cho mẹ chồng đi chợ mỗi tuần. Đưa ra ảnh chiếc khóa mới lắp ở tủ cơm – vì mẹ chồng thường xuyên lấy thức ăn ra đổ, bảo tôi “nấu mặn để hại bà”. Tôi không nói nữa, chỉ nhìn chồng – anh đứng đó, run rẩy.

Chị Hương mời công an phường vào cuộc. Dù thiệt hại chỉ là vài chục ký gạo, nhưng vụ việc mang tính chất tái phạm, có tổ chức và đặc biệt là vu khống người khác để che đậy hành vi trộm cắp.

Tại trụ sở công an, bà Loan ban đầu vẫn khăng khăng tôi xúi giục. Nhưng sau vài tiếng đấu tranh, bà thừa nhận:
Tôi ăn trộm là vì tức, con Hương sống sát vách mà lúc nào cũng khinh thường tôi. Còn con dâu… nó hiền quá, tôi ghét cái kiểu nhịn nhục giả tạo của nó.

Chồng tôi chết lặng khi nghe mẹ nói những lời đó.

Tôi xin không truy tố. Nhưng tôi thu dọn hành lý ngay ngày hôm sau.

Trên đường kéo vali ra taxi, bà Loan nhìn theo, vẫn không một lời xin lỗi.

Tôi không khóc. Tôi mỉm cười.

Vì từ hôm nay, tôi thoát khỏi một ngôi nhà mà lòng người còn tối hơn cả đêm mất gạo.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News