×
×

Chuyển đến nhà mới đã một thời gian nhưng không hiểu sao tôi với chồng cứ có cảm giác lạnh sống lưng

Chúng tôi chuyển về căn nhà mới vào một sáng mùa thu se lạnh. Đó là căn nhà đầu tiên hai vợ chồng cùng đứng tên. Chồng tôi – Hưng – cẩn thận từng chi tiết: từ góc đặt sofa đến chỗ đặt router wifi, cứ như đây là tổ ấm mà anh đã mơ về suốt bao năm.

Còn tôi – Mai – thì chỉ thấy lạnh sống lưng.

Không vì phong thủy, cũng chẳng vì kết cấu nhà. Mà là… vì chính tôi đã từng ở đây.

Chính xác hơn, người yêu cũ tôi – Khải – từng sống ở đây. Một căn nhà nhỏ, tường cách âm tốt, tầng trệt kín đáo, nằm cuối con ngõ cụt. Chúng tôi đã thuê nó trong những tháng cuối của mối tình dài 7 năm.

Và rồi chia tay. Đột ngột. Không lời giải thích. Tôi cắt liên lạc, đổi số, chuyển thành phố. Khải biến mất sau lưng như thể chưa từng tồn tại.

Vài năm sau, tôi gặp Hưng – dịu dàng, ổn định, không sâu sắc nhưng tử tế. Khi anh bảo đã tìm được một căn nhà “cực kỳ yên tĩnh” để chúng tôi bắt đầu, tôi không dám nói gì. Chỉ gật đầu, hy vọng ngẫu nhiên là trùng hợp.

Chúng tôi dọn về, sơn sửa lại toàn bộ. Tôi tránh bước vào căn phòng cuối hành lang tầng hai – nơi từng là phòng ngủ cũ. Cảm giác khó chịu mỗi khi đi ngang vẫn còn. Nhưng tôi cố giấu.

Cho đến một hôm, Hưng gọi tôi lên, vẻ mặt hoang mang.

– Em ơi, hình như trong phòng này có camera.

Tôi cứng người.

Anh chỉ vào khe hở trên trần: một lỗ tròn nhỏ bằng móng tay, khuất trong bóng tối, đúng vị trí đối diện giường ngủ.

– Anh không chắc, nhưng anh có cảm giác đang bị theo dõi.

Tôi cười trừ, bảo chắc thợ để sót gì đó. Nhưng đêm ấy, tôi không ngủ được. Tôi nhớ lại… từng thấy một thiết bị nhỏ Khải hay lắp – hắn từng nói đùa là để “chống trộm”. Nhưng lúc ấy tôi không quan tâm.

Hai hôm sau, Hưng quyết định gỡ trần phòng. Tôi van xin:

– Để em gọi thợ chuyên tháo. Lỡ hư hỏng hệ thống điện thì nguy hiểm.

Nhưng anh không nghe.

Khi những tấm thạch cao bị hạ xuống, chúng tôi thấy một chiếc hộp đen nhỏ được gắn cẩn thận trên thanh xà gỗ. Có dây điện phụ nối vào hệ thống nguồn.

Hưng đưa nó xuống. Bên trong là một thiết bị ghi hình, gắn thẻ nhớ. Ghi âm, quay đêm, kết nối wifi.

Tôi như bị kéo ngược về một quá khứ ẩm mốc. Hưng quay sang tôi, mắt đanh lại:

– Em biết chuyện này?

Tôi không trả lời. Cổ họng nghẹn cứng.

Anh không nói gì nữa. Chỉ lẳng lặng mang thẻ nhớ ra tiệm sao chép.


Ba ngày sau, anh cho tôi xem một đoạn video.

Tôi ngồi chết lặng.

Khải – người yêu cũ của tôi – đã từng quay lại căn nhà sau khi tôi rời đi. Trong đoạn video, hắn lắp lại thiết bị, đứng giữa phòng cười rất lâu. Rồi hắn nói với ống kính:

“Mai à, em tưởng trốn được anh dễ thế sao? Nếu em quay lại đây… anh sẽ biết.”

Video không có gì sau đó. Hắn không xâm nhập nữa. Chỉ lắp thiết bị và biến mất. Nhưng cảm giác ớn lạnh bao trùm cả căn nhà.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News