×
×

Tr//ùm g//iang h//ồ chưa từng yêu ai bỗng phải lòng cô sinh viên ngh/èo, ai ngờ thân phận của cô là…

Hưng “Sẹo” là cái tên mà cả khu Đông ai cũng biết. Trùm giang hồ máu mặt, đứng sau hàng loạt băng nhóm, bảo kê, đòi nợ, thâu tóm gần như cả một hệ thống ngầm.

Hắn lạnh lùng, tàn nhẫn, chưa từng tin vào cái gọi là “tình cảm”.

Cho đến một ngày, hắn gặp Linh – cô sinh viên nghèo học ngành Công nghệ thông tin, làm thêm ở quán net nhỏ hắn hay lui tới.

Cô không xinh nổi bật. Nhưng ánh mắt khi nhìn hắn không có chút sợ hãi. Cũng không có vẻ háo danh. Hắn thử hỏi số điện thoại, cô cười:

– Anh gọi vào số này chỉ nhận được thông báo: “Tài khoản không đủ để yêu đương.”

Câu nói đó, như một nhát chém vào cái tôi ngạo mạn của hắn. Hưng cười, và bắt đầu quay lại quán net mỗi ngày.

**

Từ đó, Hưng âm thầm giúp đỡ Linh. Khi cô bị đuổi khỏi phòng trọ vì không đủ tiền, một người “lạ” đã trả giúp 3 tháng. Khi laptop cô hỏng, tiệm sửa máy từ chối lấy tiền. Linh biết tất cả đều liên quan đến Hưng.

Một lần, cô hỏi:

– Anh nghĩ tình yêu mua được bằng mấy đồng tiền dơ à?

Hưng im lặng. Rồi nói thật:

– Anh chưa từng thích ai. Cũng không biết cách làm người tốt. Nhưng với em… anh muốn học thử.

Linh nhìn hắn, không cười, cũng không từ chối.

**

Thế rồi, vào một đêm mưa, cả băng nhóm Hưng bị bắt gọn trong một chuyên án lớn. Tất cả các đầu mối đều bị khóa. Hưng biến mất.

Người ta đồn hắn đã trốn sang Campuchia. Người khác nói hắn bị xử trong tù vì biết quá nhiều.

Một năm trôi qua.

**

Tại một hội nghị bảo mật quốc gia, tổ chức ở Hà Nội, một cô gái bước lên bục thuyết trình với thẻ tên: Nguyễn Thùy Linh – Đại úy, Cục An ninh mạng, Bộ Công an.

Cô nói về một chiến dịch triệt phá tội phạm công nghệ cao và hệ thống rửa tiền ngầm quy mô lớn.

Phóng viên hỏi:

– Có khó không khi phải đóng vai sinh viên nghèo trong gần một năm để tiếp cận đối tượng?

Linh chỉ đáp:

– Khó nhất không phải là diễn. Mà là khi tôi bắt đầu cảm thấy tiếc cho hắn.

**

Không ai biết rằng, đêm Hưng bị bắt, Linh đã ở trong xe chỉ huy, nghe rõ tiếng hắn nói qua bộ đàm:

– Tao biết là tụi bây chơi tao. Nhưng nếu là con bé đó… thì tao chịu.

Rồi tắt máy.

**

Hai năm sau, trong một chương trình cải tạo, Hưng – tù nhân mã số đặc biệt – nhận được một phong bì không đề tên. Bên trong chỉ có một tấm ảnh: một cô gái mặc quân phục, đứng bên hàng cây, ánh mắt nghiêm nghị… nhưng miệng khẽ cười.

Phía sau ảnh viết một dòng chữ:

“Tài khoản giờ đủ rồi. Nhưng người nhận còn ở đó không?”

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News