×
×

Một tháng trước, tôi bắt đầu nhận thấy mẹ thường xuyên kêu mệt, đôi khi ôm ng;;ực thở dốc

Bà Hạnh, mẹ tôi, đã chiến đấu với căn bệnh suy tim hơn một thập kỷ. Những năm đầu, mỗi ngày trôi qua là một cuộc chiến, nhưng ba năm gần đây, nhờ thuốc điều trị đều đặn và lối sống lành mạnh, sức khỏe bà ổn định đến mức tôi nghĩ bà sẽ sống thêm nhiều năm nữa. Bà vẫn cười nói, chăm vườn rau nhỏ sau nhà, và kể những câu chuyện xưa cho lũ cháu nghe. Nhưng rồi, mọi thứ thay đổi một cách đột ngột.

Một tháng trước, tôi bắt đầu nhận thấy mẹ thường xuyên kêu mệt, đôi khi ôm ngực thở dốc. Những cơn co thắt ngực xuất hiện bất ngờ, khiến bà ngã quỵ. Tôi đưa mẹ đi khám, bác sĩ bảo tình trạng suy tim của bà đang xấu đi, nhưng không rõ nguyên nhân. Họ điều chỉnh liều thuốc, khuyên bà nghỉ ngơi nhiều hơn. Tôi đã nghĩ mọi thứ sẽ ổn, như bao lần trước. Nhưng rồi, vào một đêm mưa tầm tã, mẹ tôi lịm đi trong giấc ngủ và không bao giờ tỉnh lại nữa.

Tang lễ của mẹ diễn ra trong không khí u ám. Gia đình tôi đau đớn, nhưng không ai nghi ngờ gì cho đến khi tôi quyết định dọn dẹp lại căn phòng của mẹ. Trong ngăn kéo bàn trang điểm, tôi tìm thấy lọ thuốc tim mà mẹ vẫn uống hàng ngày. Điều kỳ lạ là lọ thuốc trông hơi khác so với những lần trước – nhãn mác cũ kỹ, không còn sắc nét như lọ thuốc mới từ bệnh viện. Tôi mang lọ thuốc đến gặp bác sĩ riêng của mẹ, ông Tâm, một người bạn cũ của gia đình.

Ông Tâm kiểm tra lọ thuốc và cau mày. “Đây không phải thuốc tôi kê cho bà Hạnh,” ông nói, giọng trầm xuống. “Những viên thuốc này… chúng là thuốc an thần liều thấp, không phải thuốc điều trị suy tim.” Tôi sững sờ. Làm sao mẹ tôi lại uống nhầm thuốc? Ai đã tráo chúng?

Tôi bắt đầu để ý đến những chi tiết nhỏ trong gia đình. Chị dâu tôi, Minh Anh, người luôn tỏ ra chăm sóc mẹ tận tình, gần đây thường xuyên ở lại nhà mẹ vào ban đêm, nói là để “trông nom”. Minh Anh

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News