×

Bà lão ngh//èo c/ưu m/ang chú chó con bị b/ỏ r/ơi, 10 năm sau nó làm một điều khiến cả làng rơi nước mắt

Trong một ngôi làng nhỏ nằm nép mình bên dòng sông hiền hòa, có một bà lão nghèo tên là bà Hai. Bà sống đơn độc trong căn chòi xiêu vẹo, ngày ngày nhặt ve chai và trồng vài luống rau để kiếm sống. Dù nghèo khó, bà Hai luôn mang trong mình trái tim ấm áp, sẵn sàng sẻ chia chút ít mà bà có.

Một buổi chiều mưa tầm tã, trên đường về nhà, bà Hai nghe thấy tiếng rên khe khẽ phát ra từ bụi cỏ bên vệ đường. Lại gần, bà thấy một chú chó con ướt sũng, nhỏ xíu, bị bỏ rơi trong chiếc bao tải cũ. Chú chó run rẩy, đôi mắt tròn xoe nhìn bà như cầu cứu. Không đành lòng bỏ lại sinh linh bé nhỏ, bà ôm chú chó vào lòng, che mưa bằng tấm áo rách và mang về nhà.

Bà đặt tên cho chú chó là Mít, vì nó nhỏ như quả mít con. Dù bản thân chẳng dư dả, bà Hai vẫn dành phần cơm ít ỏi của mình để nuôi Mít. Bà nhường chiếc chiếu duy nhất cho Mít nằm, còn mình co ro trên nền đất lạnh. Mít lớn lên khỏe mạnh, lanh lợi, trở thành người bạn trung thành của bà. Mỗi ngày, nó theo bà ra đồng, quấn quýt bên bà như hình với bóng. Dân làng thấy thế, ai cũng thương bà Hai và quý Mít.

Mười năm trôi qua, bà Hai ngày càng già yếu, sức khỏe suy giảm. Một đêm đông lạnh giá, căn chòi của bà bất ngờ bốc cháy do chập điện. Ngọn lửa lan nhanh, khói mù mịt bao trùm. Dân làng hốt hoảng chạy đến nhưng không ai dám lao vào cứu bà vì ngọn lửa quá lớn. Đúng lúc ấy, Mít từ đâu lao đến, bất chấp khói lửa, nó sủa vang và chạy thẳng vào chòi. Mọi người kinh ngạc nhìn theo, tim như thắt lại.

Trong ánh lửa đỏ rực, Mít cắn áo bà Hai, kéo bà ra khỏi căn chòi đang sụp đổ. Bà Hai bất tỉnh, nhưng Mít không bỏ cuộc. Nó dùng hết sức bình sinh, kéo bà ra đến chỗ an toàn trước khi ngã quỵ vì kiệt sức và bỏng nặng. Dân làng vội vàng dập lửa, đưa bà Hai và Mít đến trạm y tế. May mắn, bà Hai tỉnh lại, chỉ bị thương nhẹ. Nhưng Mít, chú chó trung thành, đã không qua khỏi vì vết thương quá nặng.

Cả làng tổ chức một buổi tiễn đưa Mít bên bờ sông, nơi nó từng vui đùa cùng bà Hai. Người dân, từ cụ già đến trẻ nhỏ, đều rơi nước mắt, xúc động trước lòng trung thành và tình yêu của Mít dành cho bà. Họ góp tiền xây lại căn nhà mới cho bà Hai, đồng thời dựng một tấm bia nhỏ khắc tên Mít bên dòng sông, như một lời tri ân đến chú chó đã khiến cả làng nhớ mãi.

Từ đó, câu chuyện về bà Hai và Mít được truyền tai nhau, trở thành bài học về lòng nhân ái và tình nghĩa. Mỗi lần đi ngang tấm bia, người ta lại dừng chân, khẽ cúi đầu, lòng ấm áp khi nghĩ về chú chó nhỏ đã làm nên điều kỳ diệu.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News