×
×

Biến cố ập đến bất ngờ khiến nữ sinh phải đội khăn trắng đi thi

Biến cố ập đến bất ngờ khiến nữ sinh phải đội khăn trắng đi thi – câu chuyện phía sau khiến hàng triệu người lặng người

Sáng nay, tại một điểm thi tốt nghiệp cấp ba, giữa dòng sĩ tử bước vào cổng trường, có một hình ảnh khiến nhiều người sững lại: một nữ sinh mặc áo dài trắng, vai đeo cặp sách, đầu quấn một chiếc khăn trắng.

Em đi lặng lẽ, ánh mắt đỏ hoe, nhưng gương mặt vẫn ánh lên vẻ kiên cường. Không ai hỏi gì, cũng chẳng ai dám cản bước. Không khí quanh em như chững lại.

Em tên là Trâm, học sinh lớp 12, con gái của một gia đình lao động giản dị. Em học giỏi đều các môn, đặc biệt là Văn. Giáo viên chủ nhiệm từng nhận xét:
— “Trâm là học trò khiến thầy cô an tâm nhất.”

Nhưng chỉ vài ngày trước kỳ thi, một biến cố lớn đã đến. Người thân quan trọng nhất của em không may qua đời đột ngột sau một chuyến đi làm về khuya. Khi em và mẹ có mặt tại bệnh viện, mọi chuyện đã quá muộn.

Trong tang lễ diễn ra gấp rút, ai cũng khuyên Trâm nên hoãn kỳ thi. Nhưng em chỉ lặng lẽ gật đầu, rồi nói với mẹ:

— “Con sẽ thi. Con phải giữ lời hứa. Con đã nói sẽ thi đậu để ba tự hào.”

Và sáng hôm đó, đúng giờ, em rời nhà. Vẫn tà áo trắng, vẫn chiếc balo quen thuộc, chỉ khác – là chiếc khăn trắng buộc ngang đầu, như một lời tiễn biệt lặng lẽ.

Vào phòng thi, giám thị ngạc nhiên. Họ hỏi nhẹ nhàng:
— “Em có muốn xin thi sau không? Trường hợp của em có thể được xem xét…”

Nhưng Trâm chỉ lắc đầu:

— “Em ôn suốt cả năm rồi. Em làm được. Em muốn làm tròn lời hứa với người thân.”

Và em bắt đầu làm bài, trong một sự tĩnh lặng đầy tập trung.

Giáo viên đứng ngoài cổng trường, nhìn em bước vào với khăn trắng trên đầu, chỉ biết quay mặt đi lau nước mắt.
— “Đó là học sinh mạnh mẽ nhất tôi từng dạy.” – cô giáo chủ nhiệm chia sẻ.

Một phóng viên ảnh tình cờ chụp được khoảnh khắc Trâm ngồi một mình sau giờ thi, tay ôm cặp, mắt hướng xa xăm. Bức ảnh được chia sẻ chóng mặt trên mạng xã hội, cùng dòng chú thích:
“Có những nỗi đau không thể gọi tên, nhưng người ta vẫn bước tiếp bằng tất cả nghị lực.”

Kỳ thi kết thúc, Trâm trở về nhà, không nói nhiều. Em tiếp tục phụ mẹ sắp xếp mọi việc còn dang dở, chăm sóc bàn thờ người đã khuất, như một thói quen mới.

Đến ngày công bố kết quả, em không kỳ vọng nhiều – nhưng rồi cả xóm vỡ oà: Trâm đỗ. Không chỉ đỗ tốt nghiệp, mà còn đỗ vào ngôi trường đại học em từng mơ ước. Bài thi môn Văn của em được chấm điểm cao nhất khối, được thầy cô gửi đi làm bài mẫu cho học sinh khóa sau.

Trong bài viết của mình, Trâm có đoạn:

“Người thân từng nói với tôi: dù hoàn cảnh thế nào, cũng không được bỏ con chữ. Vì kiến thức là thứ không ai lấy đi được.
Tôi đi thi với một khoảng trống, nhưng tôi viết bằng tất cả những gì còn lại – là niềm tin, là yêu thương, là lời hứa.”

Ngày nhập học, Trâm mang theo một khung ảnh nhỏ trong balo – không cần nói ai cũng biết em đang mang theo điều gì. Mẹ tiễn con ở bến xe, dặn:
— “Mọi người vẫn dõi theo con. Cố gắng nha con.”

Và Trâm chỉ gật đầu – vẫn lặng lẽ, vẫn kiên cường, như cách em đã đi qua kỳ thi khó nhất đời mình.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News