×
×

Nữ tỷ phú cậy giàu lên mặt s//ỉ nh//ục bà lao công, 5 phút cô ta t/ái m/ét mặt, ru/n rẩ/y khi biết thân phận thật của bà lão

Tòa nhà cao cấp giữa trung tâm thành phố hôm ấy đông hơn mọi ngày. Một sự kiện đầu tư lớn vừa kết thúc, giới truyền thông và doanh nhân tụ họp tấp nập. Trong đám đông sang trọng ấy, Minh Tú – nữ tỷ phú trẻ nổi tiếng với phong cách quyền lực và giàu có, bước ra từ chiếc xe sang, giày cao gót dội lên sàn đá hoa cương tiếng lách cách đầy kiêu hãnh.

Đám trợ lý vây quanh như vệ tinh, còn cô thì lạnh lùng đảo mắt nhìn quanh, khẽ nhíu mày:
– “Sao để cái tòa nhà hôi mùi rác thế này?”

Vừa dứt lời, cô dừng lại vì đụng phải một bà cụ đang cúi xuống lau vết nước trên sàn. Một bà lao công già, tóc bạc, áo đồng phục cũ sờn.

Tú cau mày, lùi lại tỏ vẻ ghê tởm:
– “Tránh ra chỗ khác đi. Ở nơi sang trọng thế này mà còn để mấy người như bà xuất hiện à? Không thấy phản cảm à?”

Bà cụ vẫn cúi đầu lau sàn, không nói gì. Nhưng ánh mắt những người xung quanh bắt đầu xì xào. Một vài nhân viên quản lý định lên tiếng can thiệp, nhưng rồi… bỗng tất cả im bặt.

Một người đàn ông trung niên mặc vest sẫm từ trong thang máy bước ra, nhìn thấy bà cụ thì lập tức cúi đầu lễ phép:

– “Thưa bác, bác đến rồi ạ. Hội đồng đang chờ ở phòng họp. Để cháu đưa bác lên.”

Minh Tú khựng lại.

Cô đảo mắt nhìn quanh, ngỡ mình nghe nhầm. Nhưng rồi, người quản lý quay sang cô, nói chậm rãi:

– “Giới thiệu với cô Tú, đây là bà Lệ – mẹ ruột của ông Long Thành, nhà sáng lập tập đoàn Trường Thiên – chính là đối tác mà cô đang nộp hồ sơ xin hợp tác. Bà cụ chỉ thích ăn mặc đơn giản và thường xuống kiểm tra cơ sở hạ tầng mà không báo trước…”

Không khí lặng đi.

Gương mặt Tú tái mét như bị tát. Đôi chân run run, miệng mấp máy không nói nên lời. Người phụ nữ mà cô vừa xúc phạm lại chính là mẹ của người đang giữ chìa khóa tương lai đầu tư của cô.

Bà cụ ngẩng đầu lên, lần đầu tiên nhìn thẳng vào Tú – ánh mắt không giận, cũng không lạnh – chỉ lặng lẽ và thấu hiểu:

– “Giàu nghèo có thể đổi, nhưng cách cư xử với người khác… là thứ nói rõ nhất con người ta là ai.”

Ngày hôm sau, tên Tú không còn trong danh sách nhà đầu tư của Trường Thiên.

Còn bà Lệ, vẫn lặng lẽ xuất hiện trong tòa nhà mỗi tuần – không phải để thị uy, mà để nhắc những người đang leo lên đỉnh cao rằng: lòng người mới là thước đo vững bền nhất.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News