×
×

“Căn nhà này là của thằng Hiển, cô không có quyền ở đây. Tôi là mẹ nó, tôi có quyền quyết định”

Câu chuyện về căn nhà của Hiển

Trâm ngồi bên hiên nhà, ánh hoàng hôn đỏ rực chiếu lên khuôn mặt mệt mỏi nhưng thanh thản của cô. Hôm nay, cô vừa trả nốt khoản nợ cuối cùng – 2 tỷ đồng – số tiền khổng lồ mà cô và chồng, Hiển, đã vay để xây căn nhà này. Hiển đã ra đi cách đây 5 năm vì một cơn đột quỵ bất ngờ, để lại cô và đứa con trai 10 tuổi, Minh, cùng khoản nợ như một gánh nặng không thể trút bỏ. Một mình Trâm bươn chải, làm đủ nghề từ buôn bán nhỏ lẻ đến nhận may vá thâu đêm, cuối cùng cũng trả hết nợ. Cô mỉm cười, vuốt tóc Minh đang chơi đùa bên sân, nghĩ rằng từ giờ, hai mẹ con sẽ có một cuộc sống nhẹ nhàng hơn.

Nhưng niềm vui ấy chẳng kéo dài. Sáng hôm sau, một chiếc xe máy cũ kỹ dừng trước cổng. Bà Hai, mẹ của Hiển, từ quê lên. Bà bước vào nhà, ánh mắt sắc lạnh, không chút thân thiện. Trâm vội vàng mời bà vào, pha trà, nhưng bà Hai không ngồi. Bà đứng giữa phòng khách, chỉ tay vào Trâm và tuyên bố:

“Căn nhà này là của thằng Hiển, cô không có quyền ở đây. Tôi là mẹ nó, tôi có quyền quyết định. Muốn ở lại, cô phải trả tôi 3 tỷ đồng, coi như tiền báo hiếu của thằng Hiển. Nếu không, mẹ con cô dọn ra ngoài ngay!”

Trâm sững sờ. Cô lắp bắp: “Mẹ, nhà này con và Hiển cùng xây, con đã trả nợ bao năm…” Nhưng bà Hai cắt lời: “Đừng nói nhiều! Giấy tờ nhà đứng tên thằng Hiển, cô không có phần. 3 tỷ, hoặc đi!”

Minh, đứng nép sau cửa, run rẩy nhìn mẹ. Trâm cố giữ bình tĩnh, nhưng nước mắt cô chực trào. Cô không có 3 tỷ, và cũng không thể tưởng tượng được cảnh mẹ con cô bị đuổi khỏi căn nhà mà cô đã đổ mồ hôi, nước mắt để giữ gìn. Bà Hai không ở lại, chỉ để lại một tuần cho Trâm “suy nghĩ”, rồi quay về quê.

Những ngày sau, Trâm như người mất hồn. Cô tìm đến luật sư, nhưng tin xấu ập đến: đúng là căn nhà đứng tên Hiển, và vì không có di chúc, bà Hai – mẹ ruột của Hiển – có quyền thừa kế hợp pháp. Trâm tuyệt vọng, nhưng vì Minh, cô không thể bỏ cuộc. Cô bắt đầu tìm cách vay mượn, thậm chí tính đến chuyện bán thận, dù biết đó là con đường nguy hiểm.

Đúng một tuần sau, bà Hai trở lại, mang theo một người đàn ông trung niên lạ mặt. Bà đắc ý: “Cô chuẩn bị tiền chưa? Đây là ông Thành, người mua nhà. Nếu cô không trả 3 tỷ, tôi bán nhà cho ông ta, giá 5 tỷ!” Trâm quỳ xin, nhưng bà Hai chỉ cười khẩy. Minh ôm chặt mẹ, khóc nức nở.

Đúng lúc đó, chuông cửa reo. Một người đàn ông lớn tuổi, ăn mặc giản dị, bước vào. Ông tự giới thiệu là ông Nam, bạn thân của Hiển từ thời đại học. Ông nhìn bà Hai, rồi chậm rãi nói: “Bà Hai, tôi đến đây để nói về căn nhà này.”

Bà Hai cau mày: “Ông là ai? Chuyện nhà tôi, ông đừng xen vào!” Nhưng ông Nam không nao núng. Ông lấy từ cặp ra một tờ giấy cũ, đã ngả vàng, và đưa cho Trâm. Đó là một bản di chúc handwritten, có chữ ký của Hiển, được công chứng hợp pháp. Trong đó, Hiển viết rõ: “Toàn bộ tài sản, bao gồm căn nhà, tôi để lại cho vợ tôi – Trâm – và con trai tôi – Minh. Mẹ tôi, bà Hai, không có quyền đòi hỏi gì.”

Trâm run rẩy đọc từng dòng, nước mắt lăn dài. Ông Nam kể rằng Hiển đã lập di chúc này ngay sau khi vay tiền xây nhà, vì anh lo rằng nếu có chuyện gì xảy ra, Trâm và Minh sẽ không được bảo vệ. Ông Nam, người giữ bản di chúc, đã mất liên lạc với Trâm sau khi Hiển qua đời, nhưng gần đây tình cờ biết được tình cảnh của cô qua một người quen.

Bà Hai tái mặt, lắp bắp: “Giả… giấy giả!” Nhưng ông Nam bình tĩnh đáp: “Bà có thể đưa ra tòa kiểm tra. Nếu là giả, tôi chịu trách nhiệm.” Ông Thành, người mua nhà, lặng lẽ rút lui. Bà Hai, không còn gì để nói, bỏ đi trong tức tối.

Twist bất ngờ: Khi Trâm cảm ơn ông Nam, ông tiết lộ thêm một bí mật. Hiển không chỉ để lại di chúc, mà còn để lại một tài khoản tiết kiệm nhỏ, khoảng 500 triệu đồng, mà anh bí mật gửi cho ông Nam giữ hộ. Hiển dặn rằng chỉ khi Trâm trả hết nợ, ông Nam mới được trao lại số tiền này, vì Hiển biết Trâm mạnh mẽ và không muốn cô dựa dẫm vào nó. Số tiền đó giờ là món quà để Trâm bắt đầu lại cuộc sống mới với Minh.

Trâm ôm Minh, khóc trong hạnh phúc. Căn nhà vẫn là của mẹ con cô, và hơn thế, tình yêu của Hiển vẫn luôn âm thầm che chở cho họ, ngay cả khi anh đã ra đi.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News