×
×

“Chị, nhà này đâu phải chị bỏ tiền ra mua. Bố mẹ chị tặng chị, giờ chị bán lại cho em giá đó là hợp lý rồi. Với lại, chị em trong nhà, tính toán chi li làm gì”

Tôi ngồi lặng lẽ trong phòng khách, ánh nắng chiều nhạt nhòa chiếu qua khung cửa sổ, hắt lên sàn gỗ những vệt sáng dài. Căn nhà này – căn nhà bố mẹ tôi mua cho trước ngày cưới – từng là niềm tự hào của tôi. Nó không chỉ là một món quà, mà còn là biểu tượng cho tình yêu thương và sự hy sinh của bố mẹ. Nhưng giờ đây, nó lại trở thành tâm điểm của một cuộc tranh cãi mà tôi không bao giờ ngờ tới.

Mâu Thuẫn Bắt Đầu

Khi tôi đề cập ý định bán căn nhà để đổi sang một căn hộ lớn hơn, phù hợp với kế hoạch sinh con và cuộc sống tương lai của hai vợ chồng, em gái chồng – Minh Anh – bất ngờ lên tiếng. “Chị ơi, nếu chị bán nhà, bán cho em nhé. Em mua lại với giá 1,5 tỷ, đúng giá hồi đó anh chị mua.” Giọng Minh Anh nhẹ nhàng, nhưng tôi cảm nhận được sự tính toán trong từng lời nói.

Tôi sững sờ. Căn nhà giờ đây đã được định giá gần 3 tỷ, gấp đôi giá trị ban đầu sau bao năm giá bất động sản tăng vọt. Bán với giá 1,5 tỷ, vợ chồng tôi không chỉ mất đi khoản chênh lệch đáng kể mà còn phải bù thêm tiền để mua căn hộ mới. Tôi cố giữ bình tĩnh, giải thích: “Minh Anh, hồi đó đúng là anh chị mua với giá 1,5 tỷ, nhưng giờ giá nhà đã tăng. Bán với giá đó, chị thiệt quá.”

Minh Anh chỉ cười, ánh mắt lấp lửng. “Chị, nhà này đâu phải chị bỏ tiền ra mua. Bố mẹ chị tặng chị, giờ chị bán lại cho em giá đó là hợp lý rồi. Với lại, chị em trong nhà, tính toán chi li làm gì.”

Áp Lực Từ Chồng

Tôi chưa kịp đáp, chồng tôi – Hoàng – đã lên tiếng. Giọng anh trầm, lạnh lùng đến lạ: “Năm xưa bố mẹ em cũng chỉ mua nhà với giá 1,5 tỷ, giờ bán lại cho Minh Anh với giá đó thì em đâu có thiệt. Hơn nữa, người một nhà tính toán với nhau làm gì.” Anh dừng lại, nhìn tôi bằng ánh mắt sắc như dao. “Nếu em không đồng ý thì mình ly hôn.”

Tôi như chết lặng. Ly hôn? Chỉ vì tôi không muốn bán căn nhà hồi môn của mình với giá rẻ mạt? Hoàng chưa bao giờ nói với tôi những lời như thế. Ánh mắt anh, giọng nói anh, tất cả đều xa lạ, như thể người đàn ông đứng trước mặt tôi không phải là người tôi đã chung sống bao năm. Trong lòng tôi dâng lên một cảm xúc phức tạp: tức giận, thất vọng, và cả một chút khinh thường.

Tôi cười khẩy, giọng lạnh như băng: “Ly hôn? Được thôi. Nhưng căn nhà này là của tôi, tôi có quyền quyết định. Anh muốn đứng về phía em gái, tôi không cản. Còn Minh Anh, em muốn mua thì trả đúng giá thị trường, 3 tỷ. Không thì đừng mơ.”

Hoàng không nói thêm gì, chỉ quay lưng bỏ đi. Minh Anh nhìn tôi, ánh mắt lóe lên tia tức tối trước khi rời khỏi nhà. Tôi ngồi lại một mình, lòng nặng trĩu. Căn nhà này không chỉ là tài sản, mà còn là kỷ niệm, là tâm huyết của bố mẹ tôi. Tôi sẽ không để bất kỳ ai ép mình bán nó với giá rẻ mạt, kể cả đó là chồng hay em chồng.

Bí Mật Đằng Sau

Vài ngày sau, tôi đang thu dọn đồ đạc để chuẩn bị cho cuộc sống mới – có thể là một mình – thì chuông cửa reo. Minh Anh đứng đó, đôi mắt đỏ hoe, khuôn mặt nhợt nhạt. Chưa kịp để tôi nói gì, cô ấy quỳ sụp xuống trước mặt tôi, giọng run rẩy: “Chị, em xin lỗi. Em sai rồi. Xin chị đừng bán căn nhà đó, cũng đừng ly hôn với anh Hoàng. Em… em sẽ nói hết sự thật.”

Tôi sững sờ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Minh Anh cúi đầu, nước mắt rơi xuống sàn. “Chị, em không thực sự muốn mua căn nhà. Tất cả là do mẹ… mẹ bảo em làm thế.” Cô ấy nghẹn ngào, kể lại bí mật mà tôi không thể ngờ tới.

Hóa ra, mẹ chồng tôi từ lâu đã không hài lòng vì căn nhà hồi môn này đứng tên tôi. Bà cho rằng tài sản của vợ chồng nên thuộc về cả hai, và việc tôi giữ căn nhà riêng là “không công bằng” với Hoàng. Khi biết tôi định bán nhà, bà xúi Minh Anh đề nghị mua lại với giá rẻ, với ý định để căn nhà “trở về tay gia đình chồng”. Thậm chí, bà còn nói với Hoàng rằng nếu tôi không đồng ý, anh nên dọa ly hôn để ép tôi nhượng bộ.

“Em không muốn làm thế đâu, chị,” Minh Anh khóc nức nở. “Nhưng mẹ cứ ép, còn nói nếu em không giúp thì mẹ sẽ không cho em thừa kế gì cả. Em sợ, nên mới nghe lời. Nhưng giờ em thấy quá tội lỗi. Chị, em xin lỗi. Em sẽ nói với anh Hoàng và mẹ sự thật.”

Quyết Định Cuối Cùng

Tôi đứng đó, lòng ngổn ngang. Hóa ra tất cả chỉ là một màn kịch được dựng lên để tước đi quyền lợi của tôi. Tôi nhìn Minh Anh, không biết nên giận hay thương. Cô ấy còn trẻ, bị mẹ thao túng, nhưng ít nhất cô ấy đã dám nói ra sự thật.

Tôi đỡ Minh Anh đứng dậy, giọng bình tĩnh nhưng cương quyết: “Chị cảm ơn em vì đã nói sự thật. Nhưng chuyện này không chỉ là chuyện của em hay mẹ. Chị cần nói chuyện với anh Hoàng. Nếu anh ấy vẫn chọn đứng về phía mẹ, thì chị sẽ không giữ một cuộc hôn nhân không có sự tôn trọng.”

Minh Anh gật đầu, nước mắt vẫn rơi. Cô ấy rời đi, để lại tôi với hàng loạt suy nghĩ. Căn nhà hồi môn vẫn ở đó, nhưng cuộc hôn nhân của tôi thì đang đứng trước ngã rẽ. Tôi biết, dù quyết định cuối cùng là gì, tôi sẽ không bao giờ để ai chà đạp lên lòng tự trọng của mình.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News