×
×

Cụ già trong làng bảo cây đã có từ thời lập làng, gắn với một lời nguyện xưa cũ: “Cây ngã, làng lụi.”

Làng Đông Vọng vốn yên bình, ngót nghét mấy trăm năm chưa từng có chuyện lạ. Giữa làng, ngay đầu đình, có một cây đa cổ thụ to đến năm người ôm không xuể. Cụ già trong làng bảo cây đã có từ thời lập làng, gắn với một lời nguyện xưa cũ: “Cây ngã, làng lụi.”

Nhưng rồi thời thế thay đổi. Đường lớn được quy hoạch, mà cây đa chắn ngang, dân làng họp lại, nhất trí… chặt. Người già can ngăn, bảo: “Phạm vào thiêng, khắc có chuyện!” Nhưng đám trẻ gạt đi: “Toàn chuyện hù dọa!”

Ngày chặt cây, trời nắng chang chang. Nhưng vừa cưa vào thân gỗ, mây đen kéo đến, một tiếng sấm nổ như xé trời, khiến thợ đốn cây giật bắn mình. Mặc kệ, họ vẫn chặt. Cây đổ, đất rung, như có tiếng khóc ai oán vọng lên từ lòng đất.

Tối đó, cả làng đột ngột mất điện. Không ai liên lạc được với ai. Sấm chớp nổ liên hồi, dù không mưa. Chó tru suốt đêm. Gà không gáy. Người già mất ngủ, trẻ con sốt cao. Nhưng chuyện kinh hoàng nhất là khi trời sáng…

Nhà nào có trẻ nhỏ đều bị đánh thức bởi tiếng gào khóc. Trẻ con đồng loạt la hét, giãy giụa, chỉ tay ra cửa và gào lên:
“TRẢ SAO CHO CON! TRẢ SAO CHO CON!!!”

Dù có dỗ thế nào, lũ trẻ cũng không nín, mắt trợn ngược, môi thâm tím, miệng liên tục nhắc đến một cái tên: “Sao”.

Chỉ có bà Luyến – cụ già gần trăm tuổi, mới run rẩy lên tiếng:
— “Trời ơi… Là cô Sao… hồn cây…”

Cô Sao là con gái của ông Lý, người trông đình năm xưa, chết trẻ vì bệnh khi mới lên tám, thân xác chôn dưới gốc đa để “gửi hồn giữ làng”. Chuyện ấy tưởng đã chìm vào quên lãng.

Cả làng rúng động. Người ta kéo nhau ra gốc cây đã bị đào bật gốc. Ở đó, ngay chỗ rễ già bật trồi, có một cái hộp gỗ mục nát, trong đó là một bức tranh trẻ con nguệch ngoạc, vẽ một bé gái tóc dài đứng dưới gốc đa, tay ôm ngôi sao năm cánh.

Người già khấn vái, lập đàn cúng rằm. Nhưng đêm đó, đèn điện chập chờn, gió lạnh lùa khắp nhà, và lũ trẻ vẫn thì thầm trong mộng:
“Sao chưa về, con không ngủ được đâu…”

Sau nhiều đêm lập đàn cúng và thỉnh sư về làm lễ, cả làng tưởng đã yên. Nhưng một ngày nọ, một đoàn kỹ sư điện lực đến làng kiểm tra sự cố mất điện. Họ ngạc nhiên báo lại:

— “Làng các bác đâu có đường điện chính nối vào đâu. Tụi cháu kiểm tra toàn bộ hệ thống, chưa bao giờ có nguồn điện cung cấp xuống khu vực này. Ở đây… vốn không có điện từ năm 1982.”

Làng Đông Vọng từ đó… không ai dám động vào một nhành cây nào mọc lại trên nền gốc cũ

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News