×
×

Những cán bộ CA lập tức đến nhà My kiểm tra, căn nhà cũ kỹ trong một con hẻm sâu, cửa không khóa.

Một buổi sáng đầu đông, gió lạnh rít qua những con phố vắng của thị trấn nhỏ. Tại đồn công an phường, trong lúc các chú công an đang xử lý hồ sơ như thường lệ, cánh cửa bỗng mở ra. Một bé gái khoảng 6 tuổi, mặc chiếc áo len cũ và tay ôm một con gấu bông rách, bước vào.

“Cháu đến báo án,” giọng bé gái dõng dạc, đôi mắt to tròn không hề run sợ.

Anh công an trẻ cúi xuống hỏi nhỏ:
— Cháu tên gì? Có chuyện gì thế?

— Cháu tên là My. Các chú… các chú phải bắt mẹ cháu. Mẹ cháu giết người.

Cả đồn công an như lặng đi vài giây. Một đứa bé 6 tuổi nói câu đó không phải chuyện đùa. Họ lập tức đưa bé vào phòng tiếp dân.

— Cháu kể lại từ đầu nhé, đừng sợ, có chú ở đây rồi.

My bắt đầu kể:
— Tối qua, mẹ cháu giấu cháu trong tủ quần áo. Mẹ bảo: “Ngoài kia có quái vật, đừng ra, dù nghe gì cũng không được ra”. Cháu sợ lắm, nhưng nghe tiếng động lớn, tiếng gào. Sau đó là im lặng. Khi cháu bước ra thì thấy mẹ đang lau máu trong phòng khách. Mẹ bảo đừng nói với ai. Nhưng cháu nghĩ… mẹ giết người rồi.

Những cán bộ công an lập tức đến nhà My kiểm tra. Căn nhà cũ kỹ trong một con hẻm sâu, cửa không khóa. Trong nhà vắng lặng, có mùi tanh của máu.

Và rồi họ phát hiện xác một người đàn ông, nằm sõng soài dưới nền gạch, trên tay còn cầm dao.

Mẹ của My – chị Hằng – bị bắt ngay sau đó khi đang trốn trong một nhà trọ gần biên giới. Chị không kháng cự, chỉ cúi đầu, ánh mắt đau đớn.

Nhưng twist nằm ở đây.

Kết quả điều tra cho thấy: Người đàn ông bị giết là chồng cũ của Hằng, từng nhiều lần hành hung vợ con, có tiền án, và mới vừa mãn tù vì tội XHTE . Đêm hôm đó, hắn đột nhập vào nhà, định g….iết Hằng và bắt cóc bé My.

Khi ấy, Hằng chỉ kịp nhét con gái vào tủ, rồi một mình đối đầu với cơn ác mộng. Trong lúc vật lộn, cô đã giết chết hắn bằng chính con dao hắn mang theo.

My không biết điều đó. Cô bé chỉ thấy máu, thấy ánh mắt sợ hãi của mẹ, và nghĩ mẹ là người xấu. Nhưng chính hành động đó đã cứu mạng cả hai mẹ con.

Tại phiên tòa, khi sự thật được làm rõ, mẹ My được xử vô tội trong tình huống phòng vệ chính đáng.

Bé My ngồi trên ghế người làm chứng, ôm con gấu bông rách, đôi mắt ngân ngấn nước. Khi luật sư hỏi:
— Cháu có muốn nói gì với mẹ không?

Cô bé bước lại gần, ôm mẹ thật chặt:
— Con xin lỗi. Con tưởng mẹ là quái vật. Nhưng mẹ là siêu anh hùng.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News