×
×

Tôi rủ mẹ chồng đến một cửa hàng quần áo đối diện khách sạn, viện cớ muốn mua đồ mới

Tôi từng nghĩ tình yêu có thể thay đổi một con người. Chồng tôi, Minh, là một người đàn ông đào hoa, điển trai, miệng lưỡi ngọt ngào. Trước khi cưới, anh đã có không biết bao nhiêu mối quan hệ, thậm chí khi chúng tôi chính thức yêu nhau, tôi vẫn nghe những lời thì thầm về những cô gái khác. Nhưng tôi, một cô gái lụy tình, đã năm lần bảy lượt bỏ qua, tự nhủ rằng chỉ cần anh chọn tôi, mọi thứ sẽ ổn.

Nửa năm yêu nhau, tôi phát hiện mình mang thai. Đứa con là ngoài ý muốn, nhưng tôi quyết giữ. Minh đồng ý cưới, và tôi ngây thơ nghĩ rằng hôn lễ sẽ là khởi đầu mới. Ai ngờ, đêm tân hôn, khi tôi đang ngập trong hạnh phúc, Minh lại rời khỏi nhà với lý do “có việc gấp”. Tôi phát hiện anh đến khách sạn với nhân tình. Cả thế giới như sụp đổ. Đêm đó, tôi nằm ôm gối, nước mắt thấm đẫm, nhưng sáng hôm sau, tôi vẫn mỉm cười, vờ như không biết gì. Tôi quyết định sẽ không để cảm xúc đánh bại mình.

Tôi sống hai mặt: trước mặt Minh, tôi là người vợ ngọt ngào; trước gia đình chồng, tôi là nàng dâu chu đáo. Khi con trai tôi ra đời, bố mẹ chồng vui mừng khôn xiết, thậm chí tặng cháu đích tôn một căn nhà mặt phố. Tôi dùng tiền cho thuê căn nhà để trang trải cuộc sống, phần còn dư gửi tiết kiệm, chuẩn bị cho tương lai của hai mẹ con. Tôi biết, với tính cách của Minh, mọi chuyện sẽ không dừng lại.

Và đúng như dự đoán, chỉ vài ngày sau khi tôi sinh, Minh lại lén lút gặp người phụ nữ khác. Tôi phát hiện ra địa điểm họ hẹn hò – một khách sạn sang trọng giữa trung tâm thành phố. Tôi không hành động ngay, mà bình tĩnh lên kế hoạch. Tôi rủ mẹ chồng đến một cửa hàng quần áo đối diện khách sạn, viện cớ muốn mua đồ mới. Mẹ chồng, vốn rất quý tôi, vui vẻ đồng ý.

Đúng lúc Minh và cô nhân tình bước ra khỏi khách sạn, tay trong tay, tôi kéo mẹ chồng ra ngoài, giả vờ bất ngờ khi “vô tình” nhìn thấy họ. Tôi hét lên, chạy đến đối chất, rồi đột nhiên ôm ngực, giả ngất ngay giữa phố. Mẹ chồng hoảng loạn, còn Minh thì tái mặt, không kịp giải thích. Đám đông bắt đầu tụ tập, chỉ trỏ. Cô nhân tình lúng túng bỏ chạy.

Tôi được đưa về nhà, nằm trên giường, mắt nhắm nghiền, nhưng tai vẫn nghe rõ từng lời. Mẹ chồng tức giận mắng Minh thậm tệ, còn bố chồng, người vốn trầm tính, chỉ im lặng. Tôi nghĩ mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó, nhưng không ngờ, bố chồng đã làm một việc khiến tôi thực sự bất ngờ.

Tối hôm đó, bố chồng gọi Minh vào phòng riêng. Tôi nghe loáng thoáng tiếng nói chuyện căng thẳng. Rồi bố chồng bước ra, gọi tôi vào và nói: “Con à, bố đã quyết định. Căn nhà mặt phố đứng tên cháu nội, nhưng bố sẽ chuyển quyền quản lý hoàn toàn cho con. Minh không được phép động vào. Hơn nữa, bố đã sửa di chúc. Nếu Minh còn tái phạm, toàn bộ tài sản của bố sẽ thuộc về con và cháu, không một xu cho nó.”

Tôi sững sờ. Bố chồng, người luôn ít nói, hóa ra đã âm thầm quan sát mọi thứ. Ông không chỉ bảo vệ tôi mà còn trao cho tôi quyền kiểm soát tương lai. Minh, từ hôm đó, thay đổi hẳn. Anh ta không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, và những chuyến đi đêm dần biến mất. Nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi biết, tôi không còn cần dựa vào anh ta nữa. Với căn nhà, tiền tiết kiệm, và sự ủng hộ của bố mẹ chồng, tôi đã có tất cả để sống tốt cho bản thân và con trai.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News