×

Vào dọn dẹp căn phòng của cha, Phúc vô tình tìm thấy một chiếc nhẫn cũ nằm trong ngăn kéo của bàn làm việc

Câu chuyện bắt đầu vào một chiều mưa rả rích, khi Phúc trở về từ bệnh viện, nơi mà cha cậu đã trút hơi thở cuối cùng. Cha cậu, ông Thành, một người đàn ông mạnh mẽ và đầy uy nghiêm, luôn là chỗ dựa vững chắc trong cuộc sống của Phúc. Sau khi ông qua đời, cả gia đình lâm vào cảnh mất mát, nhưng Phúc vẫn chưa thể hiểu hết được ý nghĩa của sự ra đi này.

Vào dọn dẹp căn phòng của cha, Phúc vô tình tìm thấy một chiếc nhẫn cũ nằm trong ngăn kéo của bàn làm việc. Đó là một chiếc nhẫn bằng vàng, đã bị mài mòn một phần do thời gian, nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp huyền bí, đặc biệt là một dòng chữ khắc bên trong mặt nhẫn: “Linh – 12/6”. Phúc không nhớ đã từng nghe cha nhắc đến cái tên này, nhưng cậu cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Tò mò, Phúc quyết định lần theo dấu vết này. Cậu mang chiếc nhẫn ra ngoài, tìm đến một tiệm vàng cũ trong phố cổ mà cha từng hay ghé qua. Người chủ tiệm, một ông lão tóc bạc, nhìn chiếc nhẫn và mỉm cười, nhưng lại có chút gì đó lạ lẫm trong ánh mắt.

“Đây là chiếc nhẫn mà ông Thành đã mua từ rất lâu rồi,” ông lão nói, “Nhưng không phải ông ấy là người đặt chiếc nhẫn này. Cậu có biết rằng chiếc nhẫn này đã được một người phụ nữ đặt trước đây không?”

Phúc lặng người, bất giác lòng chùng xuống. Cậu muốn hỏi thêm, nhưng lại không dám. Ông lão tiếp tục, như thể biết trước sự lo lắng của cậu: “Chiếc nhẫn này có khắc một tên, ‘Linh’, và ngày tháng đó là ngày mà người phụ nữ ấy mất. Cậu không biết sao? Chính ông Thành đã từng kể tôi về cô ấy.”

Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Phúc quay lại nhà, lục lại những cuốn sổ cũ của cha, và tìm thấy một lá thư đã úa vàng theo năm tháng. Trong lá thư, ông Thành viết về một người con gái tên Linh, người mà ông đã yêu thầm suốt những năm tháng thanh xuân, nhưng vì lý do nào đó mà họ không thể ở bên nhau. Lời cuối của bức thư khiến Phúc rụng rời: “Tôi đã hứa với Linh rằng tôi sẽ giữ chiếc nhẫn này suốt đời, nhưng cũng là hứa rằng sẽ không bao giờ cho ai biết về cô ấy.”

Tối hôm đó, Phúc không thể ngủ được. Những câu hỏi cứ xoáy vòng trong đầu cậu. Linh là ai? Tại sao cha cậu lại giữ bí mật về một người phụ nữ mà cậu không hề biết? Câu trả lời đã đến vào sáng hôm sau, khi Phúc tìm thấy một địa chỉ lạ được khắc trong bức thư – địa chỉ của một ngôi nhà nằm ở ngoại ô thành phố.

Cả ngày hôm đó, Phúc dằn vặt giữa việc đi hay không. Cuối cùng, cậu quyết định đến ngôi nhà đó. Khi Phúc đến nơi, ngôi nhà cổ kính đứng yên lặng giữa khu vườn vắng vẻ. Cậu gõ cửa, và một người phụ nữ trung niên mở cửa. Cô ấy nhìn Phúc, vẻ mặt không hề ngạc nhiên. “Cậu là con trai của ông Thành, phải không?”

Phúc gật đầu, trong lòng đầy bối rối.

“Vào đi,” người phụ nữ mời cậu, “Tôi là Linh, người mà cha cậu từng yêu.”

Khi Phúc ngồi xuống, Linh kể cho cậu nghe câu chuyện mà Phúc chưa bao giờ hay biết. Linh và ông Thành từng yêu nhau say đắm, nhưng vì sự khác biệt gia đình, họ buộc phải chia tay. Linh đã mang thai đứa con của ông Thành, nhưng vì không muốn làm tổn thương danh dự của ông, cô đã quyết định ra đi một mình, nuôi dưỡng đứa con ấy trong âm thầm. Linh còn cho biết, cô đã từng trao cho ông Thành chiếc nhẫn này trước khi họ chia tay, và đó là dấu ấn duy nhất của tình yêu họ dành cho nhau.

Phúc ngồi im lặng, mắt mở to nhìn Linh. Cậu không thể tin vào tai mình – ông Thành không chỉ là cha của cậu, mà còn là người cha của một đứa trẻ khác mà cậu không hề biết.

Cuối cùng, Linh nói: “Chính cậu là đứa con mà ông Thành đã bỏ lại khi còn trẻ. Tôi không thể cho ông biết về cậu vì lý do an toàn. Nhưng giờ đây, khi ông ấy đã qua đời, tôi muốn cậu biết sự thật.”

Phúc quay lại, không thể nói gì. Tất cả những gì cậu từng biết về cha mình giờ đây hoàn toàn thay đổi. Cậu đứng dậy, cảm giác lạ lẫm và đau đớn trong lòng. Ông Thành, người cha mà cậu kính trọng và yêu quý, đã từng có một quá khứ mà cậu chưa từng hay biết.

Chiếc nhẫn – dấu vết của tình yêu, của một quá khứ xa vời – giờ đây trở thành chiếc cầu nối giữa Phúc và một phần thân thể mà cậu không thể tưởng tượng nổi.

Với sự thật này, Phúc biết rằng mình không chỉ là con của ông Thành, mà còn là một phần của một câu chuyện tình yêu bi thương mà cậu sẽ không bao giờ quên.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News