×
×

Vào ngày tổ chức tiệc đầy tháng của cháu trai, chồng tôi cố tình tìm cớ đu;;ổi tôi đi, rồi đưa người yêu cũ ngồi vào ghế chính giữa bàn tiệc

Hôm ấy là ngày đầy tháng của cháu trai tôi, cả nhà rộn ràng chuẩn bị. Bàn tiệc được bày biện đẹp mắt, khách khứa đông vui, không khí ngập tràn tiếng cười. Nhưng tôi nhận ra chồng mình, Nam, có điều gì đó bất thường. Anh ta cứ lảng tránh ánh mắt tôi, liên tục tìm cớ để tôi rời khỏi nhà. Lúc thì bảo tôi đi mua thêm nước ngọt, lúc lại nhờ tôi kiểm tra xem bánh kem đã được giao chưa. Tôi thoáng nghi ngờ, nhưng vẫn làm theo, lòng tự nhủ có lẽ anh chỉ đang căng thẳng vì buổi tiệc.

Khi tôi trở lại, cảnh tượng trước mắt khiến tim tôi thắt lại. Ngồi ngay ghế chính giữa bàn tiệc, nơi đáng lẽ dành cho người thân thiết nhất, là Linh – người yêu cũ của Nam. Cô ta mặc một chiếc váy lộng lẫy, cười nói rạng rỡ như nữ hoàng của buổi tiệc. Khách khứa bắt đầu xì xào, ánh mắt tò mò đổ dồn về phía tôi. Nam đứng bên cạnh Linh, cố tình né tránh tôi, giả vờ bận rộn với việc tiếp khách.

Tôi đứng lặng một lúc, cảm giác như máu trong người đang sôi lên. Nhưng thay vì làm ầm ĩ, tôi mỉm cười. Nụ cười ấy khiến Nam thoáng giật mình, nhưng anh ta nhanh chóng quay đi, tiếp tục trò chuyện với Linh. Không ai biết rằng trong lòng tôi, một kế hoạch đã được vạch ra từ lâu.

Buổi tiệc tiếp diễn, và đến phần chiếu video chúc mừng cháu trai, tôi bước lên bục, vẫn giữ nụ cười bình thản. “Cảm ơn mọi người đã đến chung vui với gia đình chúng tôi. Tôi có một món quà nhỏ, một đoạn video đặc biệt dành cho buổi tiệc hôm nay,” tôi nói, giọng nhẹ nhàng. Màn hình lớn sáng lên, và mọi ánh mắt đổ dồn vào đó.

Đoạn video bắt đầu bằng những hình ảnh đáng yêu của cháu trai, tiếng cười vang lên khắp phòng. Nhưng rồi, màn hình chuyển cảnh. Một đoạn ghi âm vang lên – giọng của Nam, rõ ràng và không thể nhầm lẫn. Anh ta đang nói với Linh qua điện thoại, hứa hẹn sẽ “sắp xếp” để cô ấy xuất hiện tại tiệc đầy tháng, rằng anh ta “vẫn luôn nghĩ về cô ấy” và “chỉ cần chờ thêm một thời gian”. Tiếp theo là hình ảnh Nam lén lút gặp Linh tại một quán cà phê, những tin nhắn mùi mẫn mà anh ta tưởng đã xóa sạch. Tất cả đều được tôi thu thập trong suốt ba tháng qua, nhờ một người bạn làm thám tử.

Cả căn phòng im phăng phắc. Linh tái mặt, cố đứng dậy nhưng bị ánh mắt sắc lạnh của tôi giữ lại. Nam run rẩy, lắp bắp cố giải thích, nhưng không ai lắng nghe. Khách khứa bắt đầu thì thầm, một số người lắc đầu thất vọng. Tôi tắt màn hình, quay sang Nam và nói, giọng bình tĩnh đến đáng sợ: “Anh có ba ngày để suy nghĩ về những gì mình đã làm. Sau đó, chúng ta sẽ nói chuyện.”

Ba ngày sau, Nam quỳ trước mặt tôi trong phòng khách. Anh ta khóc, xin lỗi rối rít, thề rằng sẽ không bao giờ liên lạc với Linh nữa. Nhưng điều khiến anh ta thực sự run sợ không phải là sự sỉ nhục tại buổi tiệc, mà là bí mật cuối cùng tôi tiết lộ. Trong tay tôi là một tập tài liệu – bằng chứng về việc anh ta đã biển thủ tiền từ công ty của bố tôi, nơi anh ta làm việc. “Tôi chưa đưa nó cho bố,” tôi nói, nhìn thẳng vào mắt anh ta. “Nhưng nếu anh còn một lần phản bội tôi, những giấy tờ này sẽ không chỉ nằm trong tay tôi.”

Nam cúi đầu, không dám ngẩng lên. Từ hôm đó, anh ta thay đổi hoàn toàn, không còn chút kiêu ngạo nào của một người đàn ông từng nghĩ mình có thể qua mặt vợ. Còn tôi, tôi vẫn mỉm cười – nụ cười của một người biết rằng mình luôn nắm thế chủ động.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News