×
×

Người phụ nữ bị u;/ng th;/ư m;ất trẻ trăn trối t;ang lễ phải diễn ra trong im lặng tuyệt đối, không ai được phép nói, nhưng đến lúc gần xong xuôi công việc thì mẹ chồng bu;/ột miệng

Cô Duyên – 29 tuổi – ra đi khi còn quá trẻ, sau hành trình gần 2 năm chống chọi với căn bệnh ung thư quái ác. Trước lúc mất, cô để lại một lời trăn trối kỳ lạ với chồng và gia đình:

“Đám tang của con… phải diễn ra trong im lặng tuyệt đối, không ai được nói, không được đọc kinh, không được than khóc thành tiếng. Chỉ cần giữ yên lặng đến phút cuối, mọi chuyện sẽ qua.”

Gia đình ngỡ đó chỉ là một lời nguyện cầu cuối đời, nên cố gắng làm theo. Họ lặng lẽ chuẩn bị tang lễ: không khóc than, không phát loa, không kèn trống, thậm chí cả người đưa tang cũng ra dấu bằng tay. Tất cả như rơi vào trạng thái nghẹn ngào đến đáng sợ.


SỰ CỐ BẤT NGỜ

Lúc đưa linh cữu ra xe để đi hạ huyệt, mọi việc tưởng chừng đã êm xuôi. Ai nấy đều kiềm chế đến nín thở.

Thế nhưng, đúng lúc mấy thanh niên sắp nhấc bát nhang lên khỏi bàn thờ, bà Hợi – mẹ chồng của Duyên – vì xúc động mà lỡ buột miệng bật khóc, thốt lên một câu xé lòng:

“Con ơi… sao khổ vậy con…!”

Âm thanh vang lên giữa đám tang tĩnh lặng khiến ai nấy đứng sững lại.

Một phút trôi qua. Tưởng như không có gì xảy ra. Mọi người chưa kịp thở phào…


CÚ CHẤN ĐỘNG

“RẮC… RẮC… ẦM!!!”

Tiếng kính vỡ, tiếng gỗ rơi và tiếng hét thất thanh vang lên từ trong nhà. Mọi người chạy ào vào. Căn phòng nơi đặt bàn thờ cô Duyên đổ sập một mảng trần nhà, hương khói cuồn cuộn, bức ảnh thờ rơi xuống đất vỡ tan, nhưng thứ khiến ai cũng đứng chết lặng là:

Một chiếc USB nhỏ màu bạc nằm lăn lóc giữa tro tàn và khói bụi.

Chồng cô Duyên run tay nhặt lên, cắm thử vào máy tính đặt trên bàn. Màn hình hiện ra một video.


LỜI GIẢI THÍCH CUỐI CÙNG

Trong video, cô Duyên ngồi trước ống kính, đầu trọc, gầy gò nhưng ánh mắt kiên định:

“Nếu mọi người đang xem được video này… tức là lời dặn đã không được giữ trọn.

Trong những tháng cuối đời, con tình cờ phát hiện được một bí mật – một đoạn ghi âm cũ được cài sẵn trong máy điện thoại cũ của mẹ.

Đó là một cuộc nói chuyện… giữa mẹ và bác sĩ. Họ đã biết từ lâu con bị ung thư, nhưng… không ai nói với con, vì sợ mất ‘tấm chồng giàu’. Họ để con chữa sai hướng suốt gần một năm.

Con đã không trách, không nói, vì con chỉ muốn… ra đi trong bình yên. Nhưng nếu có ai phá vỡ sự im lặng con xin – thì sự thật phải được đưa ra ánh sáng.”

Cả nhà như đông cứng. Bà mẹ chồng ngồi thụp xuống, miệng ú ớ không nói thành lời. Người chồng bật khóc như gào thét, ôm lấy khung ảnh vỡ mà không dám tin vào tai mình.

Tang lễ tiếp tục, nhưng giờ đây không còn là một buổi tiễn đưa nữa — mà là một buổi sám hối, một cơn giông quét qua lòng người, để lại dư âm chẳng thể nguôi ngoai…

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News