×
×

Bố chồng bị b;;ệ;;nh nằm li;;ệ;t giường nhưng tối nào cũng nghe tiếng r;;ê;;;n dưới gầm giường cho đến 1 hôm

Bố chồng tôi – ông Phát – bị t;ai bi;;;ến từ hơn một năm trước, từ đó nằm li;;ệ;;;t giường, chỉ còn có thể cử động một chút ở tay trái và phát âm ngọng nghịu, lầm rầm như có như không. Tôi và chồng thay phiên nhau chăm ông. Đêm nào cũng vậy, tôi vào phòng ông lúc 10 giờ tối để lau người và thay tã, sau đó để đèn ngủ mờ rồi về phòng.

Nhưng rồi tôi bắt đầu nghe thấy… tiếng r;;;ên.

Tiếng r;;;ên khe khẽ vang lên lúc nửa đêm, mỗi đêm một rõ hơn. Không phải tiếng của ông – ông không thể r;;ên r;;;ỉ dài như vậy. Tiếng ấy phát ra từ dưới gầm giường.

Lúc đầu tôi nghĩ mình bị ảo giác, có lẽ do mệt mỏi. Nhưng đến đêm thứ ba, tôi đánh thức chồng:

– Anh có nghe gì không? Dưới giường bố ấy… có tiếng l::ạ

Chồng tôi bật đèn, nhìn quanh. Không có gì cả. Gầm giường sạch sẽ, không có chuột, không có mèo. Nhưng tiếng ấy vẫn lặp lại. Một chuỗi âm thanh kh;;;ò kh;;è

Chồng tôi bực:

– Em lại tưởng tượng ra chuyện gì nữa đấy. Đừng làm quá lên.

Tôi im. Nhưng lòng không yên. Tôi bắt đầu để điện thoại ghi âm mỗi đêm.

Đến đêm thứ năm, tiếng r;;ê;;;n chuyển thành tiếng nói. Lờ mờ, nghe như có ai đó đang gọi tên:

– P…hát… Phát ơi…

Tôi bật khóc, đem đoạn ghi âm cho chồng nghe. Mặt anh tái xanh. Đêm hôm đó, lần đầu tiên anh chịu ngủ lại trong phòng bố.

Đến khoảng 1 giờ sáng, chồng tôi hét lên.

Tôi chạy vào thì thấy anh đang đứng nép vào góc tường, mặt cắt không còn giọt m;;;á;;;;u. Ông Phát vẫn nằm trên giường tay trái run rẩy chỉ xuống gầm giường.

Chúng tôi gọi hàng xóm đến giúp. Một bác thợ xây gầy gò chui vào gầm giường, rồi bật ra, run như cầy sấy:

– Có… có một bức ảnh cũ,

Sau đó, chúng tôi đem bức ảnh ấy ra khỏi nhà, chôn dưới gốc bưởi ngoài vườn theo lời thầy c;;;úng. Từ hôm ấy, tiếng r;;;ê;;;n biến mất.

Nhưng bố chồng tôi thì không bao giờ tỉnh lại nữa.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News