×
×

Thiếu gia giả nghèo đến thôn chơi, thấy cô gái bán nước bên đường liền rủ rê “yêu chơi cho vui” nào ngờ 3 tháng sau anh qu-ỳ g-ối xin tha khi cô xuất hiện trong một buổi họp

Dạo ấy, cả làng Phong Xuyên xôn xao khi thấy một thanh niên lạ mặt về thôn ở trọ. Ăn mặc đơn giản, lái chiếc xe số cà tàng, anh tự giới thiệu tên là Long – dân thành phố về quê sống trải nghiệm “cuộc sống bình dị”.

Chẳng mấy chốc, Long trở thành tâm điểm ở xóm: cao ráo, sáng sủa, ăn nói ngọt ngào. Cô nào cũng liếc mắt đưa tình, nhưng anh chỉ hay tạt qua mỗi quán nước bên đường – nơi có cô gái tên Trinh bán nước chè vỉa hè, ăn mặc giản dị, ít nói nhưng mắt sáng như sao.

Long cười khẩy:
— Gái quê thì chỉ cần ngọt vài câu là đổ.

Rồi anh bắt đầu “thả thính”: nào là gọi trà mỗi ngày, tặng gói bánh, mượn cớ giúp lau bàn, xong thì rủ đi chơi đêm. Dân làng thấy cũng mừng cho con bé Trinh – lớn lên mồ côi, sống nhờ quán nước nhỏ, quanh năm chỉ biết đọc sách và phụ việc nhà.

Nhưng không… Long chỉ “yêu chơi cho vui”. Sau vài tháng lả lơi, anh đột ngột biến mất, không nhắn một lời. Người ta bảo thấy anh lên thành phố, ngồi xe sang, tay trong tay với một tiểu thư nhà giàu khác.

Trinh không khóc. Cô chỉ lặng lẽ đóng cửa quán, rồi cũng… biến mất.


Ba tháng sau, tại một khách sạn hạng sang giữa trung tâm Hà Nội, diễn ra buổi họp cổ đông thường niên của tập đoàn công nghệ lớn nhất khu vực.

Long, lúc này diện vest bóng loáng, đi cùng bố – là một trong những cổ đông lớn, với tâm thế chuẩn bị thị uy trong cuộc họp lần này.

Buổi họp bắt đầu. Chủ tịch ban tổ chức đứng lên giới thiệu:

— Thưa quý vị, hôm nay chúng tôi xin ra mắt tân Tổng giám đốc chiến lược khu vực châu Á – người trẻ nhất trong lịch sử tập đoàn. Cô ấy là nhân sự được đặc cách từ trụ sở chính tại Singapore về Việt Nam.

Cửa mở.

Người bước vào là Trinh.

Vest đen, tóc búi cao, thần thái lạnh lùng. Từng bước đi của cô như đập vào mặt Long đang đứng chôn chân, miệng há hốc.

Cả hội trường quay lại nhìn… chỉ thấy một thiếu gia tái mặt, run rẩy, mồ hôi vã ra dù máy lạnh đang 18 độ.

Trinh cười nhạt, đôi mắt từng bị anh xem là “gái quê ngu ngốc” giờ sáng như dao cắt:

— Anh Long, ngồi xuống đi. Ở đây không ai bán nước cho anh cả. Còn nếu muốn chơi… thì chơi lớn luôn nhé: tôi chính là người có quyền quyết định dự án hợp tác mà công ty anh đang cầu cạnh.

Bố Long đứng dậy lắp bắp:

— Cháu… cháu là…

— Là đứa con gái từng bị anh ta rủ rê “yêu chơi cho vui” bên quán nước đầu làng. Còn giờ… tôi sẽ “chơi” đúng luật, trên bàn đàm phán.

Toàn bộ hội trường nín thở.

Long… quỳ gối ngay giữa sàn họp, miệng run run:

— Anh xin lỗi… Anh không biết em là…

Trinh bước ngang qua anh, không thèm dừng lại:

— Đúng. Anh không biết tôi là ai. Và giờ thì cũng không còn tư cách để biết nữa.

Bạn muốn phần sau có thêm twist phụ kiểu Trinh là con của chủ tịch bí ẩn, hay Long từng hại người khác và Trinh biết rõ âm mưu từ đầu? Mình có thể viết thêm theo hướng trả thù sâu sắc hơn hoặc nhân văn hơn nếu bạn thích.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News