×
×

Đêm đến, Nam thường rời giường rất sớm, không ngủ chung với Linh

Linh là một cô gái sống rất độc lập và mạnh mẽ, khi kết hôn với Nam, cô nghĩ mình sẽ có một cuộc sống hạnh phúc, tràn đầy yêu thương. Nam là một người chồng hiền lành, chăm chỉ và yêu vợ. Tuy nhiên, sau khi kết hôn được vài tháng, Linh bắt đầu cảm thấy có một sự khác biệt rất lớn giữa họ. Nam là người rất ít nói, suốt ngày chỉ đi làm về rồi lặng lẽ ngồi trong phòng làm việc của mình, dường như không mấy quan tâm đến Linh.

Đêm đến, Nam thường rời giường rất sớm, không ngủ chung với Linh mà chỉ đến bên phòng mẹ anh – bà Lan. Linh cảm thấy buồn và thất vọng. Những ngày đầu, cô chỉ nghĩ có thể Nam lo cho mẹ già của anh. Nhưng rồi, những đêm tiếp theo, dù trời mưa gió hay lạnh giá, Nam vẫn rời khỏi phòng để sang ngủ bên mẹ. Linh không hiểu chuyện gì đang xảy ra và cảm thấy cô như một người dư thừa trong ngôi nhà này.

Một hôm, khi không thể ngủ được, Linh quyết định theo dõi Nam. Cô nhìn anh rón rén bước ra khỏi phòng, đi dọc hành lang để sang phòng mẹ. Linh nhẹ nhàng mở cửa, cố gắng không gây tiếng động. Cô ngồi xuống ghế ngoài hành lang, trái tim đập thình thịch, lo sợ rằng mình sẽ nghe được điều gì đó đáng sợ.

Lúc này, Linh nghe thấy giọng mẹ chồng vang lên:

“Nam, hôm nay mẹ thấy mệt quá, con có thể đưa mẹ ra ngoài sân ngồi một lát không?”

Giọng Nam nhẹ nhàng trả lời:

“Dạ, mẹ chờ con một chút nhé.”

Linh ngạc nhiên khi thấy Nam thật sự dành thời gian để chăm sóc mẹ. Anh không hề tỏ ra mệt mỏi hay khó chịu. Nam dịu dàng đỡ mẹ ra sân, cẩn thận đắp chăn cho bà rồi ngồi bên cạnh, trò chuyện với mẹ suốt đêm.

Linh nhẹ nhàng quay lại phòng và ngồi xuống giường, lòng nặng trĩu. Cô nhận ra rằng Nam không phải là người lạnh nhạt hay vô tâm như cô nghĩ. Anh đang dành tình cảm và thời gian cho mẹ mình – người đã nuôi dưỡng và chăm sóc anh suốt cuộc đời. Linh cảm thấy tự trách mình vì đã không hiểu anh sớm hơn.

Sáng hôm sau, Linh quyết định trò chuyện với Nam. Cô mở lời: “Anh à, em không muốn làm phiền, nhưng em cảm thấy có gì đó lạ lắm. Em biết anh yêu mẹ anh, nhưng em muốn được hiểu rõ hơn về lý do anh luôn dành thời gian cho mẹ như vậy.”

Nam nhìn Linh, mắt anh ánh lên vẻ ngạc nhiên. Anh thở dài và chia sẻ: “Em có biết mẹ anh bị bệnh không? Bà luôn cảm thấy cô đơn vào ban đêm, và sức khỏe bà cũng không tốt. Anh muốn ở bên mẹ, để bà cảm thấy an toàn và được chăm sóc. Anh không muốn làm em buồn, nhưng mẹ là người đã hy sinh rất nhiều cho anh.”

Linh lặng im, nghe từng lời anh nói. Cô cảm nhận được sự hy sinh thầm lặng của Nam và sự lo lắng anh dành cho mẹ. Thật ra, trong suốt thời gian qua, cô đã không hiểu rõ những khó khăn mà Nam đang trải qua.

Với sự thấu hiểu mới, Linh chủ động đến bên mẹ chồng vào một buổi tối. Cô nhẹ nhàng hỏi: “Mẹ, từ nay con sẽ giúp mẹ chăm sóc sức khỏe, để anh Nam không phải thức khuya làm việc này nữa. Mẹ cứ để con lo.”

Mẹ chồng Linh nhìn cô với ánh mắt đầy cảm động, không ngừng gật đầu. “Mẹ cảm ơn con rất nhiều.”

Từ ngày hôm đó, Linh chủ động chăm sóc mẹ chồng vào mỗi buổi tối. Nam không còn phải thức suốt đêm để lo cho mẹ nữa, và vợ chồng họ lại có thể dành thời gian bên nhau. Mối quan hệ giữa Linh và Nam ngày càng trở nên gắn kết, vì cả hai biết cách chia sẻ và thấu hiểu nỗi lòng nhau.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongthap247.com - © 2025 News